khach san bac ninh

Bac Ninh Tin tuc tong hop san pham lang nghe doanh nghiep Bac Ninh
Thứ năm, 16/08/2012 - 09:15

Ai bảo so đo?

Một nhà buôn đồ cổ chuyên mua bán đồ dùng gia đình bằng gỗ lim cũ, đã vô tình phát hiện một chiếc tủ cũ bằng gỗ lim kiểu cổ vô cùng quí giá trong một bản nhỏ rừng núi hẻo lánh nghèo túng. Sau khi mừng quýnh, nhà buôn đồ cổ đã nảy ra một mẹo...

Đầu tiên nhà buôn nói chuyện tào lao với chủ nhà, sau đó lại giả bộ làm như vô tình, mon men, thận trọng, khó khăn lắm mới nói đến cái tủ. Tiếp theo nhà buôn trả giá sáu trăm đồng tỏ ý mua chiếc tủ.

Người miền núi kiếm đâu ra số tiền lớn như thế? Ông chủ nhà cứ trố mắt, hết nhìn trái lại nhìn phải hồi lâu, khiến nhà buôn sởn tóc gáy. Cuối cùng ông chủ nhà gật đầu đồng ý bán, nhà buôn đồ cổ mới hết hồi hộp, trái tim trở về trạng thái ban đầu.

Nhưng nhà buôn lại lập tức hối hận. Thì ra thấy người miền núi đồng ý bán một cách mau mắn như vậy, nhà buôn cảm thấy mình bị thiệt. Ông ta nghĩ, kể ra mình không nên trả giá sáu trăm đồng, có lẽ trả bốn trăm đồng cũng đủ. Nhưng mọi hối hận bây giờ hình như đã muộn. Sợ chủ nhà biết tỏng ý định của mình, nhà buôn liền nhăn mặt, đi quanh quẩn đằng trước đằng sau nhà, ra vẻ ngẫm nghĩ kỹ càng.

Vừa may, nhà buôn tìm được chiếc ghế gỗ lim nhọ nhem. Nhà buôn nói với ông chủ:

- Cái tủ này đúng là đã quá cũ, có đem về cũng khó sửa, đành phải làm củi đun.

Chủ nhà lẩm bẩm:

- Không thì ông đừng mua nữa?

Nhà buôn đồ cổ vung tay một cái, tỏ ra rộng lượng;

- Lời đã nói ra đâu có thể tùy tiện nuốt vào? Thế này có được không: Ông biếu luôn cho tôi chiếc ghế này được chứ.

Ông chủ nhà vốn có vẻ xấu hổ, nghe nhà buôn nói thế, đương nhiên xúc động gật đầu lia lịa. Nhà buôn đồ cổ cười bảo:

- Sáng mai tôi sẽ đến chở đống củi này.

Hôm sau, khi nhà buôn đồ cổ đem xe đến chở chiếc tủ và cái ghế gỗ lim, đã nhìn thấy một đống củi lù lù xếp gọn gàng trước cửa. Ông chủ nhà đi ra nói:

- Ông từ mãi nơi xa xôi đến đây đâu có dễ, tôi đã giúp ông bổ nó thành củi tử tế.

- Sau đó thì sao? - Tôi hỏi nhà buôn đồ cổ.

Nhà buôn đồ cổ bình tĩnh lấy từ giá sách ra một khúc gỗ.

Tôi hiểu ra ngay, cười hỏi:

- Anh vẫn chở về chứ? Những sáu trăm đồng một xe củi nát?

Nhà buôn đồ cổ lắc lắc đầu:

- Không chỉ sáu trăm đồng, mà là một ngàn đồng, mình trả thêm cho chủ nhà bốn trăm đồng tiền dịch vụ bổ củi.

Một lúc sau nhà buôn đồ cổ lại nói:

- Thực ra bốn trăm đồng này nên coi là học phí, bởi vì từ đó mình biết, tham lam quá sẽ phải nhận hậu quả thế nào

        

 

Vũ Công Hoan (dịch)
Top