khach san bac ninh

Bac Ninh Tin tuc tong hop san pham lang nghe doanh nghiep Bac Ninh
Thứ ba, 20/11/2012 - 08:56

Quảng cáo tìm danh y

Bố của Tiểu Triệu mắc phải một chứng bệnh lạ, tuy đã đi nhiều nơi tìm thầy chữa trị nhưng bệnh vẫn không khỏi. Một người bạn mách với Tiểu Triệu là có thể thuê đăng quảng cáo trên báo để tìm danh y.

Sau khi quảng cáo đăng lên, chuông điện thoại nhà Tiểu Triệu liên tục kêu vang. Rất nhiều người gọi đến, có người xưng là chuyên gia, có người xưng là danh y, ai cũng nói là sẽ chữa được bệnh cho bố Tiểu Triệu, những hy vọng tràn trề cứ đến lại đi nhưng Tiểu Triệu vẫn hy vọng, hy vọng một ngày nào đó thần y sẽ xuất hiện. Vì vậy Tiểu Triệu cứ tiếp tục cho đăng quảng cáo trên báo để tìm thầy thuốc giỏi.

Một ngày nọ, nghe tiếng gõ cửa, Tiểu Triệu vội ra mở cửa. Đó là một người đứng tuổi, nói là đến theo tin đăng trên quảng cáo. Tiểu Triệu vội mời ông ta vào nhà. Người đứng tuổi thấy tình trạng của bố Tiểu Triệu thì lắc lắc đầu, đoạn vỗ vỗ vào vai Tiểu Triệu, ý là đi ra ngoài. Ra đến phòng ngoài, Tiểu Triệu vội hỏi: “Ông xem tình hình của bố tôi như thế nào?”.

Người đứng tuổi không trả lời mà hỏi lại: “Anh là con thứ mấy?”. Tiểu Triệu vẻ nghi ngờ: “Tôi còn có anh trai công tác ở bên ngoài”. Người đứng tuổi giọng nhỏ đi: “Thế thì tôi đến đúng chỗ rồi!”, nói xong móc từ túi áo ra tấm danh thiếp đưa cho Tiểu Triệu: “Tôi là luật sư Lưu Đại, có kinh nghiệm giải quyết các vấn đề kiện tụng chia tài sản. Chỉ cần tìm đến tôi là tài sản của ông cụ nhất định sẽ thuộc về anh”. 

Sau khi người luật sư đi khỏi, Tiểu Triệu vừa ngồi xuống sa lông thì chuông cửa lại reo. Người đến lần này là một thanh niên đeo kính, dáng vẻ thư sinh.  Tay cầm tờ báo có đăng đoạn quảng cáo của Tiểu Triệu, anh ta hỏi: “Có phải đây là nhà của Triệu tiên sinh không?”. Tiểu Triệu gật đầu. Người thanh niên mỉm cười nói: “Tôi chú ý đến đoạn quảng cáo của tiên sinh đã lâu. Nhìn thấy tiên sinh tôi biết ngay tiên sinh là người con có hiếu”. Tiểu Triệu thấy lòng xúc động. Tiểu Triệu mời anh ta vào nhà và hỏi: “Vậy anh có điều gì chỉ giáo?”. Người thanh niên sửa lại gọng kính rồi nói: “Tôi là người của công ty tổ chức mai táng. Công ty chúng tôi vừa nhập về các loại hộp đựng tro hài cốt cao cấp, xem trong số này tiên sinh thích loại nào?”. Nói xong, người thanh niên đưa cho Tiểu Triệu một tập ảnh chụp các loại hộp đựng tro hài cốt. Cơn giận trào lên như muốn nổ tung lồng ngực, Tiểu Triệu vội đuổi người thanh niên ra khỏi nhà.

Nhưng Tiểu Triệu ngồi không được bao lâu chuông cửa lại reo. Tiểu Triệu bực bội, vừa mở cửa vừa quát: “Trừ ra là bác sĩ, còn không tiếp ai!”. “Ông làm sao thế?” - một giọng nói ngọt ngào rót vào tai Tiểu Triệu. Tiểu Triệu phát hiện người đến là một tiểu thư xinh đẹp. “Chào ông, tôi họ Lý, là nhân viên ở bộ phận quảng cáo của tờ báo mà ông thuê đăng. Ông đã đăng quảng cáo trên báo chúng tôi một thời gian dài, như vậy ông là một khách hàng lớn. Tổng biên tập cử tôi đến thăm ông và xin ông cho ý kiến xem chúng tôi có gì phục vụ chưa tốt”.

Tiểu Triệu ý thức rằng thái độ vừa rồi của mình là không tốt nên mặt hơi đỏ, vội vàng nói lời xin lỗi và ân cần mời cô Lý vào nhà. Cô Lý tỏ thái độ vui vẻ hỏi: “Vừa rồi vì sao tiên sinh lại bực tức? Hay là sự phục vụ của chúng tôi có gì làm tiên sinh không vừa lòng?”. Tiểu Triệu lắc đầu lia lịa, đem chuyện vị luật sư và người của công ty mai táng ra kể cho cô Lý nghe. Cô Lý an ủi: “Nhất định sẽ có danh y đến nhà, những chuyện vừa rồi nên quên đi!”. Tiểu Triệu gật gật đầu biểu thị tiếp tục đăng quảng cáo tìm danh y trên báo của cô Lý. Cô Lý nghe Tiểu Triệu nói thì vô cùng vui mừng, sau đó xin phép cáo từ. Tiểu Triệu tiễn cô Lý ra cửa, cô Lý chợt nghĩ ra điều gì đó vội quay lại nói với Tiểu Triệu: “À quên, thưa tiên sinh, tiên sinh đã đăng quảng cáo dài ngày trên báo của chúng tôi, khi nào tiên sinh đăng cáo phó, chúng tôi sẽ giảm giá cho tiên sinh, đây coi như là một sự ưu đãi...”


Nguyễn Thiêm (dịch)


Truyện vui của Vương sách (Trung Quốc)
Top