Thứ ba, 05/02/2013 - 09:45
Hỏi vay xuân
Bao nhiêu giấy kín trang
Bao bút mực cạn dòng
Sông Cầu vẫn xốn xang
sóng sắc màu mớ ba mớ bảy
Thế kỷ-ngàn năm dòng thời gian xuyên chảy
Càng thanh tươi luyến láy nón ba tầm
Cánh phượng trầu xuân, ai quyệt chút vôi nồng
Say “đến hẹn” bạc đầu thương nhớ
Trúc sân đình
Có vay đâu!
Mang nợ!
Khốn khó trọn đời lựa đáp trả chưa xong
Tím ngắt dáng chiều: bóng sít sang sông
Nghiêng ngả ô đen, sóng lòng giông bão
Quán dốc!
Dốc chăng?
Nhện giăng tơ mách bảo
Yếm thắm, liền anh, liền chị bắc cầu
Tính toán mà chi, ai ngại sông sâu
Lươn bao quản lấm đầu san sẻ
Muốn hỏi vay xuân thêm chút thời trăng lẻ
Tựa lại mạn thuyền!
Ôm sóng sông quê!
NGÔ CÔN