Chẳng lúc nào nguôi nỗi nhớ quê
Nhớ hầm trách giặc dưới chân đê
Nhớ mùa nước lũ sông gầm sóng
Giặc càn đốt trại cả hàng tre
Nhớ thủa xa xưa độ đông về
Đói nghèo thê thảm chốn hương quê
Ổ rơm bao tải che xương gió
Lắm kẻ tha phương chẳng thấy về
Còn nhớ năm xưa những lời thề
Lớp người ra trận giữ xóm quê
Một tấm lòng son trung với Đảng
Máu chảy đầu rơi cũng chẳng nề
Nay nhìn làng xóm dạ hả hê
Xóm thôn bừng sáng độ xuân về
Điện, đường, trường, trạm cao tầng mới
Bát ngát đồng xanh tỉnh như mê!
Ra đi đã hẹn đến ngày về
Gió lành trăng đẹp thú vui quê
Cứ như cổ tích người xưa ấy
Chén rượu thơm lừng đất hương quê