khach san bac ninh

Bac Ninh Tin tuc tong hop san pham lang nghe doanh nghiep Bac Ninh
Thứ hai, 21/10/2013 - 14:09

Tiền nào thật hơn?

Đại Phác là một cao thủ chuyên làm tiền giả với nhiều thủ đoạn tinh vi. Nhưng ở cái thành phố nhỏ này, ngoài Đại Phác ra, còn có một tay làm tiền giả có hạng khác nữa là Vương Miễn. Một hôm, có người chuyên buôn tiền giả tên là Cao Phồn đến thành phố, nói có nhu cầu mua một số lượng lớn tiền giả. Đối diện với một món hời hiếm gặp như vậy, cả Đại Phác và Vương Miễn đều rất quan tâm. Thông qua trung gian, hai người lần lượt đến gặp Cao Phồn .

Cao Phồn yêu cầu Đại Phác và Vương Miễn mỗi người đem một trăm nghìn đồng tiền giả do mình làm đến để cùng Cao Phồn dùng loại tiền giả đó đi mua hàng ở cửa hàng bán vàng bạc, đá quý. Tại đây, Đại Phác và Vương Miễn sẽ phải tự thực hiện một “bài thử nghiệm” rất đặc biệt: dùng tiền giả của mình để mua hàng ba lần liên tiếp. Ai tiêu trót lọt được nhiều tiền giả hơn thì Cao Phồn sẽ mua tiền của người ấy.

Sáng hôm đó, Đại Phác và Vương Miễn đem theo tiền giả, đi cùng Cao Phồn tới một cửa hàng bán vàng bạc, đá quý lớn.

Theo thỏa thuận chung, Đại Phác sẽ bắt đầu “bài thử nghiệm” trước. Đại Phác tỏ vẻ tự tin đến một quầy hàng, chỉ một loáng là đã lựa chọn được một chiếc nhẫn kim cương đắt giá, sau đó thanh toán bằng tiền giả, xem như đã mua được chiếc nhẫn kim cương đó một cách trót lọt.

Thêm gần mười phút nữa trôi qua mà Đại Phác vẫn loay hoay chưa lựa tiếp được món đồ thứ hai. Đúng lúc đó, mấy nhân viên cảnh sát xông vào cửa hàng. Một viên cảnh sát có vóc dáng cao to bập còng số 8 vào cổ tay của Đại Phác rồi dõng dạc:

- Ông bị nghi ngờ là đã cố ý sử dụng tiền giả, yêu cầu ông đi theo chúng tôi về đồn cảnh sát!

Nguyên là, khi trao chiếc nhẫn kim cương và nhận tiền do Đại Phác trả, nữ nhân viên thu ngân của cửa hàng đã phát hiện ra ngay đó là tiền giả. Vốn là một nhân viên bán hàng có kinh nghiệm, cô ta khôn ngoan không làm kinh động ngay đến Đại Phác mà chờ cho anh ta mua bán xong xuôi rồi mới bí mật gọi điện báo cho cảnh sát.

Đại Phác bị dẫn giải về đồn cảnh sát, tâm trạng rất lo lắng. Sau đó chỉ hai giờ đồng hồ, một viên cảnh sát đến tháo còng và nói với anh ta:

- Thật may cho ông, ông Đại Phác, vừa có người đến nộp tiền bảo lãnh cho ông. Bây giờ ông có thể đi được rồi!

Ra khỏi đồn cảnh sát, Đại Phác nhìn thấy Vương Miễn và Cao Phồn đang mỉm cười, đón anh ta. Cao Phồn nhìn Đại Phác, vui vẻ nói:

- Đại Phác, xin chúc mừng anh đã được trả tự do! Song có điều là, từ nay về sau, tôi sẽ chỉ mua tiền của Vương Miễn thôi.

Thấy mình bỗng dưng thất bại trước Vương Miễn, Đại Phác rất hậm hực, sẵng giọng:

- Vậy chứ không phải là Vương Miễn cũng có đem tiền theo hay sao? Bây giờ, anh ta phải bỏ số tiền giả của mình ra, tôi rất muốn xem thử tiền giả do Vương Miễn làm ra ưu việt hơn của tôi đến mức nào!

- Ây dà, đừng vội nóng, Đại Phác! - Cao Phồn nhún vai, hạ giọng: - Tôi rất áy náy và rất lấy làm tiếc vì cũng như anh, Vương Miễn phải đem theo một trăm nghìn đồng tiền giả. Nhưng anh phải cảm ơn Vương Miễn vì anh ấy vừa mới dùng số tiền đó nộp tiền bảo lãnh cho cảnh sát, vì thế anh mới được tự do đấy!

Trần Dân Phong (dịch)
Top