Để nghe huyền tích sông Dâu
Dòng buông một làn yếm thắm
Cột tình mẫu tử thâm sâu.
Hội này nhớ về em nhé
Chạnh lòng một kiếp sông Dâu
Trầm mặc cố đô xa vắng
Người còn đọc sách đêm thâu?
Hội này nhớ về đây nhé
Ngắm hài cô Tấm làng Dâu.
Ỷ Lan gốc xưa còn đó
Ngàn năm nguyên vẹn một màu.
Về đi, quê mình vẫy gọi.
Tứ thân, rợp bóng chân cầu
Chùa trăm gian, cầu chín nhịp
Ngập tràn khúc hát canh thâu.
Ai làm người xa để nhớ
Thề non buộc mãi tình đầu.
Hòa Phong Tháp nhòa sương khói
Vui buồn gửi đáy dòng sâu.