Lặng trong câu hát thiết tha hồn người
Bổng trầm đất mẹ đầy vơi
À ơi hạt thóc thương người đi xa.
Hội làng sắc thắm màu hoa
Mạn thuyền ngồi tựa bóng ta bóng mình
Chiếu chèo nghiêng ngả sân đình
Người quê đằm thắm nghĩa tình người quê.
Rằng xuân sau nữa người về
Nhớ chăng cau thắm, trầu thề trao duyên
Lời chèo e ấp thuyền quyên
Đi xa thêm nặng nỗi niềm với quê.
Nẻo đường thuốc lú bùa mê
Phút này đây mới trở về là tôi.