Mẹ ru mặt đất khoảng trời bình yên
Cho con “chân cứng đá mềm”
Tung bay đôi cánh tới miền ước mơ
Còn mẹ vẫn mãi bây giờ
Quanh năm trồng cấy nắng mưa mặc lòng
Bàn tay mẹ chắn bão giông
Mẹ ngăn nắng lửa, khơi dòng sông xanh.
Dành lo từng chút ngọt lành
Chắt chiu từ đất-học hành cho con
Luống cày lặn lội mỏi mòn
Đói no mẹ chịu-lớn khôn mẹ mừng
Con về lòng cứ rưng rưng!
Gian lao mẹ cõng trên lưng một đời
Ngọt ngào sao khúc “à ơi!…”
Mẹ cho con cả khoảng trời bình yên.