Chim hạc xưa bay về chốn bồng lai
lưng chừng núi Thiên Thai
Cứ-bạn tôi
nhoài người đẩy xe
lưng trần đen đủi.
Như đẩy cả cơ nghiệp ngược dốc
thở phào
thóc gạo và dốc cao không còn cao xa nữa.
Mặn chát mồ hôi tưới đẫm bờ vai
nắng và mưa bạc mấy triền đồi.
Tôi thấy mọi giá trị chỉ còn là tương đối
khi nhìn mồ hôi bạn tôi ngược dốc Thiên Thai
chim hạc bay đi, người lưng trần ở lại
xe lúa về trong ngõ nhỏ trẻ nô cười.