Rưng rưng ký ức vỡ oà... trên tay
Tuổi thơ tóc rối diều bay
Hồn nhiên níu mảnh trăng gầy... lớn lên
Cái thời nhớ nhớ quên quên
Cùng mang háo hức vào chen hội làng
Biết đâu ai... phận nhỡ nhàng
Biết đâu người kiếp đa mang gió trời...
Sông quê ít lở nhiều bồi
Cây cầu nối nhịp qua rồi...
Như không
Đường làng lát gạch thong dong
Bông sen đá, mái đình cong... thuở nào
Ai ngồi đập chiếu cầu ao?
Ai còn gánh nước giếng đào cùng tôi?
Đất quê chật quá đi thôi!
Người đua chen lại với người chen đua
Trong ngoài trên dưới bán mua
Xóm làng xưa của ngày xưa... hết rồi
Đèn mờ
Tóc rối
Rã rời...
Mà người tóc rối một thời... thấy đâu?
Tôi ngồi gom chuyện cũ nhàu
Một chùm xoan tím trên đầu... Lạ chưa!